Cà phê không biết từ bao giờ đã trở nên gần gũi và quen thuộc với người dân Việt Nam đến thế. Cái vị đăng đắng trên đầu lưỡi, hương thơm dịu, mùi đất lan tỏa bên tách cà phê khiến cho người ta phải ngất ngây…
Cà phê là một tặng phậm mà thiên nhiên đã ưu ái ban tặng cho chúng ta. Và với tài năng của mình, con người đã biến hạt cà phê thành một loại nước uống đặc biệt. Ở Việt Nam, Cà phê theo chân người Pháp du nhập vào từ thời thuộc địa. Những giống cà phê Arabica được người Pháp mang từ đảo Bourton sang trồng ở phía Bắc, rồi sau đó nhân rộng ra các tỉnh miền Trung. Những năm sau đó, người Pháp tiếp tục mang đến những giống cà phê mới như cà phê Robusta, hay cà phê Mitcharichia…
Mặc dù cà phê Việt được người Pháp đưa vào, tuy nhiên, văn hóa thưởng thức cà phê của người Việt lại có phần khác so với người Pháp. Trong khi người phương Tây, với nhịp sống công nghiệp, thời gian hạn chế nên họ thường uống cà phê với mục đích giúp đầu óc tỉnh táo để làm việc thì người Việt lại uống cà phê theo cách thư giãn, tận hưởng.
Người Việt có phong cách thưởng thức cà phê rất riêng, họ không coi cà phê là thức uống nhanh, có tác dụng chống buồn ngủ như người phương Tây mà thưởng thức cà phê như một thứ văn hóa: nhâm nhi và suy tưởng. Ngồi bên tách cà phê, vừa nhấp từng ngụm nhỏ vừa đọc báo, nghe nhạc, trò chuyện cùng bạn bè, cùng đối tác làm ăn, hay ngồi làm việc, và còn để suy ngẫm về cuộc sống, về con người,… Người Việt sẵn sàng bỏ ra cả tiếng đồng hồ để ngồi nhâm nhi bên ly cà phê.
Gu thưởng thức của người Việt là: đậm, đắng, thơm mùi hạnh nhân, mùi đất. Tùy mỗi một loại cà phê mà mang lại cho người thưởng thức cái cảm nhận về vị chua, độ dầu, và mùi hương của các loại hoa trái khác nhau. Một ly cà phê ngon là ly cà phê đậm đà hương vị tự nhiên, có độ chua thanh, tươi, sạch lưỡi; có độ dầu đậm và đặc biệt hơn là tỏa ra hương thơm dịu, dễ dàng chinh phục vị giác của bất cứ ai.
Từ lâu, cà phê đã trở thành thức uống không thể thiếu đối với người dân Việt Nam, và dần dần đã trở thành một nét văn hóa đáng trân trọng và tự hào, tiêu biểu là Cà phê vỉa hè.
Cà phê vỉa hè được khai sinh và phát triển hội nhập với văn hóa thưởng trà vốn đã có từ lâu của người Việt. Cà phê vỉa hè là nét văn hoá thú vị của người Việt khi thưởng thức những ly cà phê trên những vỉa hè bên hồ, trong phố, trên những con đường tỏa rợp bóng mát, mùa hè đỏ rực cánh phượng, mùa thu thơm ngát mùi hoa sứ, hiu hiu nhè nhẹ cơn gió.
Người phố thị – Họ đến với cà phê vỉa hè để có không gian ngồi nhâm nhi ly cà phê đắng đắng, ngòn ngọt, bùi bùi, thơm thơm để ngắm dòng đời cuộn chảy với bao người qua lại trên đường, để nghe những âm thanh quen thuộc của cuộc sống, từ tiếng ý ới, tiếng động cơ xe máy, tiếng rao bán tào phớ, xôi, chè… đang diễn ra hằng ngày, hằng giờ như từng nhịp đập, hơi thở của cuộc sống. Cũng có người đến ngồi thưởng thức từng giọt cà phê, nghe lách tách giọt cà phê rơi trong ly để đếm từng giọt thời trôi đi, như khúc tưởng niệm để rồi viết những khúc ca trữ tình, sâu lặng. Nhưng, có những người đến cà phê vỉa hè để được nghe những cuộc trò chuyện, những cuộc “chém gió” của các bạn hữu xung quanh mà biết thêm những thông tin mới, những lẽ sống ở đời. Với người Việt văn hóa cà phê vỉa hè gắn liền bình dị như hơi thở cuộc sống tự bao giờ!